Mong bình yên quay về

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Buồn!

Hôm nay trong lòng đầy tâm trạng, buồn vô cùng, Đầu óc của mình đang trống rỗng chẳng nghĩ được gì, muốn làm đủ thứ mà chẳng biết bắt đầu từ đâu nữa. Hôm nay mong nhiều lắm, nhưng chắc cũng chẳng được gì đâu, ai đâu mà thèm để ý để làm mình vui. Lâu lắm rồi không được đến những nơi mình thích, ăn những món mình khoái, chơi những trò mình mê và hạnh phúc với người mình yêu... xa vời thiệt.... vô tâm thiệt... Gia đình mình đang cố giữ cũng không biết giữ được tới khi nào. Mòn mỏi...

4 years wedding anniversary.

Hôm nay kỉ niệm 4 năm ngày cưới, chỉ mới 4 năm thôi sao? Mình cảm giác thời gian đó đã rất dài rất dài. 4 năm cưới bắt đầu cho 4 năm buồn, 4 năm phát cuồng, phát khùng... phát đủ thứ. Chưa bao giờ thấy mình đủ lớn, đủ quyết định cho cuộc đời mình. Đến bao giờ mình thật sự có 1 gia đình đúng nghĩa, đến bao giờ mình có được sự tự chủ cho bản thân, mình quá yếu mềm quá nhu nhược trong hôn nhân, mình quá phụ thuộc vào cảm giác của người khác nên cứ mãi chuốc bao phiền muộn trong tâm hồn mình, mọi người vui vẻ thì tâm hồn mình mới được an...Còn sự mong đợi của mình, niềm ao ước của mình bao nhiêu hy vọng của mình có ai để ý tới, lòng ai cũng trống rỗng cũng thờ ơ cũng vô tâm lạnh nhạt với mình. Muốn không nghĩ tới, muốn thảnh thơi mà bỏ mặc tất cả, muốn vui, muốn khóc muốn một mình.... Cảm giác trống trãi, cô đơn cứ đè nặng trong tâm hồn mình có đôi lúc khát khao 1 hạnh phúc viễn vong, 1 sự quan tâm dối trá để làm hư mình rồi buông xuôi tất cả mà sao không dám để cái thèm thuồng nó cứ vây mãi xung quanh. Đấu tranh tư tưởng để làm 1 người vợ chuẩn cuối cùng được cái gì, bó chặt tâm hồn với những suy nghĩ tương tai mong manh dường như chẳng bao giờ có được, gò ép mình ru rú trong không gian luôn làm mình ghẹt thở, mình muốn tự do, muốn bay nhảy muốn.... say good bye