Mong bình yên quay về

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Rước con.

            Từ ngày Mẹ đi làm, không đi rước con được. Hôm nay được về sớm Mẹ có nói Nội để Mẹ rước con. Nhớ quá cái cảm giác con vui mừng khi được rước đi học về. Sẵn tiện 2 mẹ con đi ăn, đi chơi đâu đó cho khuây khỏa rồi hãy lết về cái ổ chó đó (như lời Má Hiền của con nói). Thiệt là buồn lắm đó, không biết phải làm sao, nhưng thôi đi cuộc sống này là do mình tự tìm đến, cũng phải ráng lầy lội lếch qua cái khoảng thời gian khốn nạn này phải cố gắng chiều chuộng những con người tạo nên cái khốn nạn đó cho sống hết cái nợ nần mà mình tạo ra, gặp nhau là cái duyên mà sao duyên của Mẹ chớt quớt thế, dù sao Mẹ cũng có con như vậy cũng là hạnh phúc nhiều nhiều hơn những người khác lắm rồi.
             Mẹ hăng say đi mua máy may, mua thiệt nhiều vải để mong không còn những khoảng trống trong thời gian biểu của Mẹ, nhưng cũng chẳng biết có may vá được gì k vì bây giờ mặc dù chưa làm gì, chỉ mỗi công việc nhà thôi là Mẹ đã bận bịu lắm r. Cái nhà đó rộng lắm, rộng đến mức không có chỗ thích hợp cố định để Mẹ để chiếc may may nhỏ gọn mà Mẹ cố ý tậu về. haha vui quá đi.
             Niềm mong mỏi lớn lao nhất của Mẹ hiện giờ là mong công việc ổn định, con ngoan ngoãn và được bình yên nhìn thấy con lớn lên, kế tiếp là mong sớm ngày dọn ra khỏi ngôi nhà rộng lớn đó. Tạm thời chỉ có vậy thôi, một điều ước nhỏ nhoi.

1 nhận xét:

  1. Được đi chơi với con gái nhỏ như thế, 2 mẹ con thủ thỉ với nhau cũng là 1 hạnh phúc lớn khiến nhiều người mơ ước rồi đó, tao cũng lun 1 mình với con như thế và chưa bao giờ buồn vì điều đó.

    Trả lờiXóa